HOA YÊU

(T.D.V)
Trương Thị Duy Vũ

Đó là hồng tỉ muội hay hồng sẻ như ông ngoại thường nói. Có lẽ vì mỗi bông hoa chỉ bằng hoặc lớn hơn ngón tay cái một chút. Hơn mười năm nay, người trong phố gọi xóm tôi là xóm hoa yêu – một cái tên mới mẻ so với cái tên cũ kĩ lâu đời – xóm Núi Nhạn – vùng đất nhỏ nằm dưới chân Núi Nhạn độ gần trăm nóc nhà, đa số là dân lao động nghèo, quần quật quanh năm với bát cơm, manh áo, thú vui cây cảnh, hoa lá với họ là giấc mơ xa xỉ chưa biết bao giờ mới thành hiện thực. Bỗng dưng khoác lên mình cái tên rất đỗi nhẹ nhàng, thơ mộng của một loài hoa – hoa yêu thật lạ, mà có phải ai áp đặt hay cố tình gò ép gì đâu? Từ những bông hoa, cái

Xem Tiếp ....

Thần Thoại

Hoàng Chính
Buổi chiều, lại trường đón con gái, người đàn ông cẩn thận đậu xe bên trong khu vực dành riêng
cho khách thăm viếng. Ông chậm rãi tắt máy xe, quay khung kiếng xuống, đón chút gió bên ngoài.
Nắng nhạt trên những ngọn cây ngã màu vàng úa. Một chiếc xe màu trắng quen thuộc ông vẫn thấy
mỗi ngày tới đậu bên cạnh xe ông. Ông nhìn thẳng phía trước như người lơ đãng tìm một thứ gì đó
trên những ngọn mây trắng đục. Trong góc nhìn mịt mờ, ông thoáng thấy người đàn bà da trắng tỉ mỉ
thoa son môi. Ngày nào cũng vậy, người đàn bà đến sau ông chút xíu, đậu xe cạnh xe ông, rồi lấy
son ra vạch lên môi. Ngồi vơ vẫn nhìn trời nhìn mây một lát, ông nghe tiếng chuông tan học. Con gái
ông lẫn trong đám học trò áo quần muôn mầu sắc.

Xem Tiếp ....